Nhìn từ trên cao, chiếc bàn nhỏ nơi góc phố hiện ra như một bức tranh tĩnh vật sống động giữa nhịp đời hối hả. Bề mặt gỗ cũ kỹ mang dấu vết thời gian, trầm ấm và xước nhẹ, như thể đã chứng kiến hàng trăm cuộc trò chuyện thầm thì và hàng nghìn giọt cà phê đậm đà rơi xuống. Trên bàn, ly cappuccino với lớp bọt sữa dày mịn tạo thành một vòng xoáy ngẫu hứng, cạnh đó là một cốc espresso nhỏ màu đen sẫm, bóng loáng và đầy uy lực, như một tuyên ngôn tối giản của người yêu cà phê thật sự.
Chiếc muỗng bạc đặt lệch sang một bên, in bóng ánh nắng nhảy múa qua tán cây. Một tờ giấy ghi chú nhỏ nằm chênh vênh nơi góc bàn, lật nhẹ bởi làn gió nhẹ của thành phố buổi sớm. Không có tiếng người, chỉ có hình ảnh. Dưới ánh nắng rực rỡ chiếu nghiêng từ ban công phía trên, mọi vật như lấp lánh một thứ ánh sáng ngẫu nhiên nhưng đầy ý nghĩa. Những bóng đổ kéo dài, đan chéo lên nhau, tạo thành hoa văn mờ ảo trên nền gạch lát đường cũ kỹ.
Ở đó, sự tĩnh lặng được đặt cạnh những tiếng động tưởng tượng: tiếng chuông xe đạp vang lên từ xa, tiếng bước chân qua lại lướt qua bàn, và tiếng thì thầm của những tách cà phê được đặt xuống. Một khoảnh khắc đời thường, được gói gọn trong cái nhìn từ trên xuống, vừa đủ xa để thấy trọn, vừa đủ gần để cảm nhận từng chi tiết. Quán cà phê ven đường – không chỉ là một điểm dừng chân, mà là một khung cảnh nơi cuộc sống lặng lẽ bày ra trước mắt như một tấm bản đồ nhỏ của sự hiện diện.
PROMPT: table at street coffee shot from above --ar 4:3 --raw --v 7.0